Đỗ Hồng

Yêu Như Một Thuở Hồng Hoang




 
Ta gượng dậy thắp lên que diêm nhỏ
Cho tình người thôi bóng tối vây quanh
Dù ghét ganh hay thù oán cũng đành
Ta vẫn nói những điều chưa ai nói 
 
Ta vẫn biết trần gian đầy tội lỗi
Nên yêu người bằng gian dối bẩm sinh
Khi lòng người còn chưa có bình minh
Ta tự nguyện xin làm vầng trăng nhỏ 
 
Rồi có thể vầng trăng ngưng sáng tỏ
Bóng tối về cùng thế giới âm u
Người xa nhau trong đêm vắng mịt mù
Vì đôi mắt không nhìn ra chân lý 
 
Không thể biết những gì em suy nghĩ
Nhưng thế nhân từ đó vẫn yêu em
Ta chỉ như cơn gió thổi qua rèm
Chưa thành bão để lòng em biển động 
 
Con tim nhỏ từ nay ta để trống
Chờ một ngày nhân loại biết yêu nhau
Để yêu em và yêu lại từ đầu
Như một thuở hồng hoang trong vũ trụ

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 11 tháng 9 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "Yêu Như Một Thuở Hồng Hoang"